Đời mẹ âm thầm
Như dòng sông lặng chảy
Dù bão bùng nắng cháy
Để làm trảng cỏ non.
Mẹ nhận mình bên lở
Dành cho con bên bồi
Bao đắng cay đau khổ
Nặng vai gầy mẹ tôi.
Mẹ ơi, mẹ chắn tɾời giông gió
Cho đời con [C7]yên vui
Con [C7]suốt đời mắc nợ
Dòng sông đời người ơi.