Người Lớn Không Khóc

Đường về nhà hôm nay dài quá
Tán lá cây xôn xao có cơn mưa vừa qua
Có một người hôm nay vừa mới nói chia tay một người
Chỉ để lại sau lưng một lời xin lỗi.

Giờ này mà anh [A7]chưa ngừng nhớ
Giống như khi tɾẻ con [C7]nhớ con [C7]ρhố ngày thơ
Thế nhưng bây giờ là khi anh [A7]ρhải lớn lên thật ɾồi
Người lớn không khóc vì mất đi một [Em]người.

[ĐK:]
Đường dài mình [Bm]anh [A7]đi, cuộc đời mình [Bm]anh [A7]thôi
Chỉ bớt đi một [Em]người cho anh [A7]đón đưa chiều mưa
Bớt đi một [Em]nụ cười, bớt đi một [Em]tiếng chuông nhà
Ngân nga mỗi khi em [A]ghé chơi
Bớt đi một [Em]nụ hôn, một [Em]cái ôm khi ta thấy chơi [Dm7]vơi.

Lòng còn nhiều lo âu về một [Em]ngày mai sau
Em có vui [F]thật nhiều như em [A]vẫn luôn thầm mong
Có được [G]những gì em [A]muốn
Sống vui [F]như em [A]đã từng mỉm cười khi bước bên anh
Nước mắt thay bằng nụ cười
Người lớn không khóc khi yêu thật lòng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP