Người Không Xứng Với Mình

Vội yêu ai không yêu mình chi nên mang nỗi sầu
Cố ôm bi thương nay càng thêm lún sâu
Hoài công trông mong riêng mình anh cùng đêm thâu
Nhớ thương mênh mông tim anh lại càng đau

Phận duyên đôi ta ôi từ đây “ρhai hương úa màu”
Chẳng ngây thơ như xưa lệ ɾơi [Dm7]khẽ lau
Còn anh [A7]nơi [Dm7]đây mong [Am]thời gian dần dà qua mau
Nỗi tương tư bao đêm nay người ở đâu

ĐK:
Cố quên mau chẳng nên bao đêm ngày mong [Am]nhớ
Mỗi đêm lệ tɾàn người có hay lòng ngẩn ngơ
Điều không xứng với mình [Bm]thì nên buông xuống đây một [Em]lần
Rồi mai đây là người mới mang bao hối hận
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP