Người Không Máu

Thoát ra ánh sang, mịt mờ đầy tăm tối, người đến bên tôi người nói yêu tôi rồi xa tôi.
Nắng mưa đó là chuyện của trời anh hỡi!
Người mạnh mẽ sao nói không giữ lời
Lúc tình dắm ngọt ngào, giờ mình [Bm]lại xa nhau
Hứa ɾồi cũng [Am7]vội quên mau chẳng dược [G]bao lâu,
Tình [Bm]đắm là tình [Bm]còn đậm sâu, tình [Bm]ngất là lúc mình [Bm]lún sâu, có ai hiểu được [G]đớn đau nào ai thấu
Nhạt nhòa hen mi dòng lẹ ngấn đôi bờ, làm sao hiểu dược [G]tình [Bm]yêu
Tình [Bm]đã chết đừng khơi [Dm7]nhắc lại càng thêm đau,
Đành thôi đêm về thao thức 1 mình, tɾời se nhưng mình [Bm]không duyên, ấp ủ mãi những ảo vọng xa xôi
Nắng đã ấm mưa còn thấm tim sầu, sau cơn mưa sao tɾời lại không sáng, tình [Bm]nồng nàn sao giờ vỡ tan
Nhớ thì nhớ lần gặp gỡ ban đầu, nếu biết tɾước thôi mình [Bm]đừng gặp nhau, tôi xin làm 1 người không máu
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP