Người Đứng Xem

Em bước đến
Bao nhiêu ánh mắt nhìn em bước đến
Xung quanh có quá nhiều ánh nhìn
Quá nhiều nụ cười
Anh đứng đấy
Anh mang chiếc áo em [A]chọn
Và đứng đấy
Trông theo những bước chân
Tiến gần vào, tiến gần vào lễ đường

Và bỗng anh [A7]nhìn về em
Như muốn nói vài lời vô hình
“Cảm ơn chúng mình! ”
Em cố giữ mình không khóc
Là khi tɾao nụ hôn ước thề
Em là người đứng xem

Chuyện mình anh [A7]còn nhớ chứ
Những thứ đơn sơ quá khứ
Mãi không mờ, mãi mong [Am]chờ
Ngày người đi đời mong [Am]manh
Chông chênh lênh đênh không anh
Vỡ tan tành, vỡ tan tành
Chỉ cần em [A]được [G]đứng đó
Nói tiếng yêu anh, chỉ anh
Mãi không ɾời mãi không ɾời

Em xinh không?
Anh thấy chiếc váy em [A]mặc thật xinh không?
Em đã giữ nó cho ngày chúng mình cùng
Tiến gần vào lễ đường
Và bỗng anh [A7]nhìn về em
Như muốn nói vài lời vô hình
“Cảm ơn chúng mình! ”
Em cố giữ mình không khóc
Là khi tɾao nụ hôn ước thề
Em là người đứng xem

Nếu có cuộc đời sau
Xin hẹn nhau
Xin gặp nhau
Xin giữ nhau
Xin mãi không buông không ɾời
Nửa khóc, nửa cười
Nửa nói thành lời
Nửa nuốt vào lòng mãi mãi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP