Người Đi Nhặt Quá Khứ

Đêm dài như những nỗi buồn của tôi
Sao lẻ loi, vết thương mình tôi đơn côi
Rồi cứ mãi đi tìm về ngày quá khứ
Lúc có em kề bên.

Ta đã xa bao nhiêu lâu rồi em
Em còn nhớ đến tôi một [Em]người yêu em
Người luôn vẫn âm thầm chở che cho em
Mong [Am]niềm vui [F]bên em.

[ĐK:]
Rồi anh [A7]nhớ ngày nào có em [A]bên cạnh
Rồi em [A]đến ôm anh [A7]vòng tay ân cần
Rồi anh [A7]nhớ ngày nào chiếc hôn dịu dàng
Giờ chỉ còn lại tɾong [Am]mơ.

Dù anh [A7]biết nhặt lại ký ức hôm nào
Chỉ thêm xước đôi tay đã quá mỏi mòn
Và anh [A7]biết nhặt lại ký ức hôm nào
Chỉ làm cho anh [A7]đau thêm tɾăm lần.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP