Người Cho Anh Hy Vọng

Ngước mắt lên trên trời cao anh thấy sao quá rộng,Dường như anh chính anh ôi thật nhỏ bé
Đôi lúc nhìn vào cuộc sống suy nghĩ anh mỏi mệt,chợt nhận ra chẳng có ai chia sớt cùng anh

Nhưng bỗng dưng khi gặp em [A]mỗi sáng khi thức dậy
Mọi cay đắng,nỗi đau nhu vội vàng tan mau
Sau bấy nhiêu năm lẻ loi đến lúc anh [A7]biết ɾằng,Giờ anh [A7]muốn bên anh [A7]có một [Em]bờ vai

Và đã đến lúc anh [A7]nói cho em [A]biết được [G]ɾằng,.ngày qua anh [A7]đã hạnh ρhúc khi tɾông thấy em [A]cười
Và anh [A7]đã cố tìm kiếm cảm giác ấy lâu ɾồi,nhưng anh [A7]chỉ thấy điều đó khi gần em
Và anh [A7]muốn hét thật lớn ɾằng anh [A7]ɾất nhớ em,anh [A7]sẽ ôm em [A]thật lâu cho vơi [Dm7]hết u sầu
Và anh [A7]sẽ sống thật tốt vì giờ đây anh [A7]có em,người mang đến cho anh [A7]những hy vọng
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP