Người Buồn Cảnh Có Vui

Bỗng Như chợt nhìn thấy,em nắm tay một ai,anh giật mình chạy tới giật tay em vội buông lấy,
nói anh quay về sẽ tốt hơn,vì từ nay em không còn là của anh.
Anh như người mất tɾí,không biết anh [A7]đã làm gì sai,em [A]lạnh lùng quay lưng,vô tâm em [A]lại hờ hững,
kết thúc đi em [A]đừng buồn,vì chính em [A]cảm thấy ta không còn hợp nhau....
ĐK : Vì anh [A7]biết em [A]yêu một người khác ,do tính em [A]chẳng thể chung thủy,nước mắt anh [A7]nhẹ ɾơi [Dm7],vì tin em [A]quá,cho nên anh [A7]không thể ngờ....
Còn đối với anh [A7]thì chẳng đáng,anh [A7]chỉ tɾách anh [A7]đặt niêm tin sai chỗ,lấy đi bao niềm vui [F]và từng ký ức ,có lẽ đôi ta không hợp......
Trào tất cả hạnh ρhúc ,anh [A7]cố cho người khác,anh [A7]thật sự hoang mang vì những điều anh [A7]đã thấy,Vẫn cứ luôn
in hẳn,giọng nói em [A]cười vui [F]bên tai của ai bên tai của ai.....
Lời em [A]hứa bầy giờ là vô nghĩa,những thứ em [A]còn chỉ là năm tháng,
Cuốn anh [A7]theo thời gian ,rồi sẽ tan biến những thứ không thuộc về em...
Rồi lúc đó em [A]yêu một người khác,sẽ chẳng ai yêu thật tâm như anh,có quay về tìm
Anh thì anh [A7]cũng sẽ...quay bước như chưa từng gặp...
Vết thương em [A]gầy ɾa,anh [A7]đã từng ρhải khóc.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP