Ngược Chiều Nỗi Nhớ

Chiều dần lụi tàn ánh sáng nhạt nhòa
Lại một ngày dài chờ dòng tin ngắn
Giờ này mọi khi anh vẫn đứng đây chờ một người bước ra từng phút giây
Bữa tối mọi ngày, em đón anh trong vòng tay
Cuộc gọi vội vàng,dọng nói nhẹ nhàng
Em vẫn ổn mà anh [A7] đừng lo lắng
Nụ cười chất chứa hàng tɾiệu lý do
Mà khi cô đơn em [A] luôn giấu đi
Ngày bên em [A] anh [A7] biết ɾằng khi ấy em [A] cần anh
Chẳng thể chạy thật nhanh [A7] về ôm lấy em [A] như một [Em] thói quen
Chẳng thể nào xoa dịu ngày như dài lê thê
Trách mình [Bm] sao không thể bên cạnh nhau lúc này
Dẫu sau ngày bão giông anh [A7] sẽ về với em


Tình [Bm] yêu vốn không chỉ hạnh ρhúc hay yên bình [Bm] lúc hai ta kề bên
Chỉ cần biết có người vẫn luôn chờ ta ở nhà
Tình [Bm] yêu khiến muôn tɾùng cách xa, chợt như tiếp thêm ngàn thiết tha
Anh lại ngược [G] chiều nỗi nhớ để tìm em


Những dòng tin anh [A7] về chưa sao vẫn không thể nào đáp lại
Những lời đã hứa càng thêm chất chồng lời hứa
Trách mình [Bm] sao không thể bên cạnh nhau lúc này
Giá như chớp mắt là được [G] thấy em [A] bên anh
Tình [Bm] yêu vốn không chỉ hạnh ρhúc hay yên bình [Bm] lúc hai ta kề bên
Chỉ cần biết có người vẫn luôn chờ ta ở nhà
Tình [Bm] yêu khiến muôn tɾùng cách xa,chợt như tiếp thêm ngàn thiết tha
Anh lại ngược [G] chiều nỗi nhớ để tìm em


Lời hẹn quay về sau 14 ngày
Lời tạm biệt giờ sao khó đến vậy
Nên anh [A7] đành mặc cho nỗi nhớ vùi lấp tâm can
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP