1. Từng chiều hôn lên nồng nàn tóc em sao ta nghẹn lời
Bài nhạc du dương từng lời yêu thương nhẹ nhàng dẫn lối
Dịu dàng tay đan để hồn như tan trong câu ru tình
Còn ngại ngùng gì hỡi em [A]sao lặng thinh.
Vội vàng ta lưu giữ hết một [Em]ngày nữa cho nhau ngọt ngào
Để dù màn đêm ghé đến lại kề sát bên khi người chiêm bao.
[ĐK:]
Ngày sao tɾôi hết quá nhanh
Để lại lưu luyến từng nụ hôn
Ngày sao tɾôi hết quá nhanh
Vòng tay như xiết chặt hơn.
Ngày sao tɾôi hết quá nhanh
Dù màu hoàng hôn kia đã nhuốm
Đôi mắt ai thêm buồn
Nhưng mang hết theo cả cuộc tình [Bm]tôi.
2. Tựa nhẹ lên vai thì thầm bên tai gọi những dấu yêu
Hẹn ngày mai ta lại ngồi ngân nga quên hết mọi điều
Liệu cơn gió có giống ta mong [Am]ngóng, chờ đón những đám mây xa
Dòng thời gian ta không thể ngưng đọng, vẫn mãi tɾôi qua.
* Một lần thôi xin được [G]hát lên ρhút giây bồi hồi
Và ngày đừng tɾôi để được [G]có em [A]mãi bên đời.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký