Ngày bình thường vớt muộn phiền đan thành chiếu hoa
Ngày buồn rầu ngỡ là mình chết đi rồi
Còn lại đốm lửa tàn nhen lại tình vơi
Phơi lại gối thơm để dành đến đêm nào
Buông lơi [Dm7]đắm đuối.
Ngày thật dài với bộn bề tiếng ong [Am]tiếng ve
Ngày lạ lùng ngỡ là mình [Bm]hết mơ ɾồi
Ngày gần với tình [Bm]ɾồi bỗng xa ɾất đau
Phơi [Dm7]lại chiếu hoa để dành đến đêm nào
Khi yêu đã mất.
[ĐK:]
Có anh [A7]thật không hay là đã yêu thật chưa hay chỉ như
Chiếu hoa này em [A]đan từ đầu mà anh [A7]thì vẫn
Xa như nỗi nhớ xa như mơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký