Ngại

Ngày cũ cứ trôi đi...
Những điều dịu dàng vẫn chưa trốn khỏi môi nhau.
Anh...! Thu qua rồi!
Ngày mới cũng sang mau.
Những chiếc hôn đầu vẫn chưa chạm môi nhau.
Kìa anh! Đông sang rồi!
Vì đường còn xa, hay vì ta vẫn ngại ngùng?
Rằng tiếng yêu có đâu giống như lời hò hẹn khi bé thơ?

Ngày dài còn bao lâu?
Có đợi nhau khi chiều về, hay để thoáng đêm xuống tiếc nuối bỗng nhiên giăng đầy cả mộng mơ?
Ngày lại sang...

Kìa anh! Nắng xanh [A7]ɾồi!
Những câu tự tình, gió khẽ đưa lời...
Ngoài kia, người ta bên nhau ɾồi.
Còn anh [A7]với tôi giữa tɾời...
Tình [Bm]yêu không có lời, bình [Bm]yên có nhau tɾong [Am]đời.
Anh! mình [Bm]bên nhau nhé!

Ừ, đường còn xa! Ta cần nhau thêm muôn lần.
Vì biết đâu tiếng yêu cũng [Am7]như lời hò hẹn khi bé thơ?
Ngày dài dù bao lâu, ta đợi nhau khi chiều về.
Để thoáng đêm xuống êm ấm bỗng nhiên giăng đầy cả mộng mơ...
Ngày mới sang...!

Ừ, đường còn xa! Ta cần nhau thêm muôn lần.
Vì biết đâu tiếng yêu cũng [Am7]như lời hò hẹn khi bé thơ?
Ngày dài dù bao lâu, ta đợi nhau khi chiều về.
Để thoáng đêm xuống êm ấm bỗng nhiên giăng đầy cả mộng mơ...
Ngày mới sang...!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP