Đôi chân lang thang, ánh đèn đường vàng
con đường thân quen... sao vắng
nếu như thời gian có thể trở lại
Giây phút đầu tiên ta gặp nhau
Dang đôi bàn tay... ôm em vào lòng
tựa vào vai anh [A7]em [A]khóc
Mong [Am]cho thời gian có thể dừng lại
Để anh [A7]được [G]bên em, yêu em
Thì có lẽ anh [A7]sẽ nói ɾa những điều ấy
Thì có lẽ anh [A7]sẽ không hối tiếc như bây giờ
Thì có lẽ anh [A7]đã giữ lấy đôi bàn tay ấy
Nhẹ ôm dịu dàng ấm êm
Dư âm còn đây nước mắt đong [Am]đầy
Chờ đợi từng giây anh [A7]nhớ
nhớ nụ cười em, nhớ ánh mắt buồn
nhớ về ngày xưa còn ấu thơ
Anh đi tìm em [A]giữa chốn đông người
tìm hoài mà sao anh [A7]không thấy
Bơ vơ mình [Bm]anh [A7]tɾong [Am]kí ức buồn
Nếu anh [A7]gặp em [A]lúc này
Thì có lẽ anh [A7]sẽ nói ɾa những điều ấy
Thì có lẽ anh [A7]sẽ không hối tiếc như bây giờ
Thì có lẽ anh [A7]đã giữ lấy đôi bàn tay ấy
Nhẹ ôm dịu dàng ấm êm
Nếu ... anh [A7]dang eộng vòng tay ấy
ôm em, giữ lấy em [A]bên cạnh
và... nếu như có thể ngược [G]thời gian
Anh sẽ ôm chặt lấy em
Và có lẽ anh [A7]sẽ nói ɾa những điều ấy
Và có lẽ anh [A7]không hối tiếc như bây giờ
Và có lẽ anh [A7]đã giữ lấy đôi bàn tay ấy
Nhẹ ôm dịu dàng ấm êm