Muốn Quên Không Đành

Bước qua đời tôi em sướng vui cùng ai,
Sống trong giàu sang người đâu nhớ bạn chung tình,
Tấm thân cơ hàn cam đành tình dỡ dang,
Tiếc thương cung đàn chưa gì lỗi nhịp trùng dây...
Suốt đêm mình [Bm]tôi ôm nhớ thương đầy vơi,
Gió tɾăng còn đây mà nay bóng bạn xa vời,
Nói sao nên lời khi lòng người đối thay,
Cớ sao vô tình [Bm]để giờ mình [Bm]tôi lẻ loi...
Người ơi!..cớ sao vô tình [Bm]đắng cay nơi [Dm7]này hỏi người người ơi [Dm7]có hay..
Mà vì sao..người nở xa nhau..xa nhau anh [A7]buồn xa nhau anh [A7]sầu tội lắm người ơi..
Mà em [A]chẳng hay chẳng quan tâm gì..
Bỏ quên câu thề em [A]theo về nhung lụa với ai...
Người ơi!..chữ duyên đông đầy..khiến con [C7]tim này mỗi ngày càng thương nhớ em..
Giờ làm sao để hết thương đau..
Bao năm tɾăng gầy sao con [C7]tim này còn thương nhớ em..
Mà người ơi..đã duyên không thành,
Giấc mộng tan tành mà sao tôi muốn quên không đành...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP