Muộn Giờ

Chiều nay khi nắng đang xuống dần
Hoàng hôn ngơ ngác chưa muốn rời
Chiều nay em vẫn đang ngóng chờ
Bao lâu nay mà chưa thấy tới.

Thời gian trôi mãi trôi đến đâu
Còn lại giây ρhút em [A]hững hờ
Mà ɾồi anh [A7]đến tɾong [Am]vội vàng
Anh vô tâm để em [A]đợi chờ.

Biết em [A]ngồi chờ bao lâu
Bao lần hết đứng lại ngồi
Biết em [A]một [Em]mình [Bm]bơ vơ
Mà sao cứ thế, mà sao vẫn thế.

Trách anh [A7]muộn màng hôm nay
Xin đừng có tới thêm gần
Biết em [A]còn buồn đến thế
Còn buồn đến thế
Đừng tới thêm gần.

[ĐK:]
Anh nhiều khi đã quên lời anh
Không để em [A]luôn thấy buồn
Nhưng chiều nay đã như vậy sao
Anh vô tâm, cứ vô tâm hoài.

Em nhiều khi muốn tin lời anh
Những lời âu yếm mát lòng
Nhưng chiều nay đã cho lòng em
Bao suy tư thoáng qua nỗi buồn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP