Mưa Miền Ký Ức

Mưa buồn chơi vơi mưa rơi thấm ướt lối về
Nhạt nhòa mây trôi mây ơi sầu vương tóc thề
Tìm nhau, trong cơn mê đời
Tìm quên dĩ vãng ngậm ngùi
Chiều mưa ray rứt nghe buốt giá tim tôi.

Bên đời mưa tɾôi mênh mang đàn ngân ρhím sầu
Dòng đời xa xôi em [A]ơi [Dm7]tình [Bm]ρhai úa màu
Rồi mai, ai đưa em [A]về người ơi [Dm7]sao quên câu thề
Chiều mưa, giăng lối nỗi nhớ mong [Am]đầy vơi.

Mưa, kỷ niệm ngày xưa theo từng hạt mưa thương mấy cho vừa
Đôi ta cùng chung lối nghe mùa mưa tới em [A]nhớ chăng em [A]ơi [Dm7]
Nay mưa lại về đây tình [Bm]xưa có hay thương nhớ bao ngày
Mong [Am]chờ đợi mãi bao đêm dài
Lạnh giá cơn đau này để nhớ thương dâng đầy.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP