Có một mùa hoa cải
Nở vàng bên bến sông
Em đang thì con gái
Đợi anh chưa lấy chồng
Anh rụt rè không dám
Hái một bông cải ngồng
Sợ làm con bướm trắng
Giật mình bay sang sông.
Qua bao mùa hoa cải
Chỉ mình [Bm]anh [A7]biết thôi
Mình [Bm]anh [A7]không dám hái
Hoa cải bay về tɾời.
Bâng khuâng chiều làng bãi
Không còn hoa cải ngồng
Ai xui [F]anh [A7]tɾở lại
Ngày em [A]đi lấy chồng.
Anh lại gieo hạt cải
Lại âm thầm đợi mong
Có một [Em]người con [C7]gái
Đợi anh [A7]chưa lấy chồng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký