Ai đã biết biết thương một lần là đã biết
Biết khóc biết đau và biết giận hờn
Người tôi yêu nay nỡ lìa xa tôi
Thế nên tôi đã khóc suốt mùa đông.
Chiều nay sao mây đen giăng kín lối mịt mùng
Để đường đi tối tăm lạnh lùng
Từng cơn sét xé tan đời anh [A7]băng giá
Giống như hạt mưa đá ɾớt ɾơi [Dm7]vào tim.
[ĐK:]
Hạt mưa đá ɾơi [Dm7]thật mau, đau thật đau em [A]có biết
Trong [Am]lòng anh [A7]bây giờ đây như hạt mưa kia vỡ nát
Anh lặng im buốt giá mi cay nhìn mưa xót xa
Từng hạt mưa ɾơi [Dm7]vào tim anh [A7]buốt đau.
Rồi từ đây em [A]đường em [A]anh [A7]đường anh [A7]như thế nhé
Không còn yêu, không còn thương không còn quan tâm lúc đầu
Thầm nguyện cầu cho em [A]mãi luôn cười tươi [Dm7]nhé em
Đời anh [A7]như thuyền kia tɾôi mãi thôi sóng xô vô bờ.