Người tướng già đứng khóc
Trong hoàng hôn Kon Tum
Dưới kia, dòng Pô - kô vẫn chảy
Suốt mùa mưa rồi lại mùa khô
Đồi Charlie lãng đãng hoa quỳ.
Người tướng già đứng khóc
Hoàng hôn về bên kia dòng Pô - kô
Cả đời tɾận mạc tám mươi [Dm7]tuổi tìm về
Một không mười lăm một [Em]vùng đồng đội.
Ta về thôi, bác ơi!
Chiều muộn ɾồi
Cao điểm mấy ai còn nhớ, gọi 1015?
Hoa dã quì tàn lụi
Tháng tư này đã mấy chục mùa hoa
Các em [A]nằm đây
Mấy chục năm hoa vẫn chỉ một [Em]mùa.
Một vùng đồng đội người còn người mất
Một vùng đồng đội nghẹn ngào nhớ thương.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký