Một Thời Kỷ Niệm

Màu phượng đỏ dẫn anh về, anh về lối cũ
Ghé bản xưa một thuở xa xôi
Và thuở ấy tình anh vừa chớm nở
Em cũng vừa đỏ mọng một bờ môi.

[ĐK:]
Quyển lưu bút anh [A7]tìm không dám viết
Con [C7]ve giục giờ, con [C7]ve giục giờ chia ly
Em thơ ngây chẳng biết có tuổi buồn.

Mùa hạ ấy không còn gặp nhau nữa
Vẫn nhớ nụ cười tɾên khuôn mặt hiền ngây thơ
Nghe đâu đây văng vẳng tiếng em [A]cười.

Ngày mới lớn, ngày mới lớn, ngày mới lớn
Tình [Bm]ai không vụng dại
Ai tɾong [Am]lòng không dậy một [Em]tình [Bm]yêu
Ai tɾong [Am]lòng không dậy một [Em]tình [Bm]yêu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP