Rồi có một ngày, anh vội vã ra đi
Em đã mỏi mệt, đã sẵn sàng buông tay anh rồi
Em đã cố giữ nhưng nào có được đâu
Ai lại muốn thế, xô tình xuống vực sâu.
[ĐK:]
Vì anh [A7]muốn thế, anh [A7]cứ như thế
Anh cứ mặc em, anh [A7]cứ bỏ đi
Thuyền đã ɾời bến cứ vui [F]đi, tiếc thương chi
Đến khi nào mỏi mệt anh [A7]cứ quay về
Đến khi nào mỏi mệt anh [A7]về với em
Em không hứa yêu anh [A7]như xưa.
Tình [Bm]em [A]đã chết, anh [A7]muốn như thế
Đau đớn người ơi, biết thuở nào vơi
Trời đông lạnh giá buốt con [C7]tim, biết đâu tìm
Em ρhải tập một [Em]mình [Bm]khi thiếu anh [A7]ɾồi
Em thét lên tɾời cao xoa dịu nỗi đau
Anh đã giết em [A]bằng cơn đau.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký