Một Chiều Với Hồ Tây

Bồng bềnh bồng bềnh giữa sương mờ khói tủa
Lãng đãng lãng đãng trong nghi ngút hương trầm
ở đây ở đây ngày đi qua rất chậm
Lá ngập ngừng rơi nhẹ như bước chân
Một chiều giữa thanh [A7]bình [Bm]hà nội
Cõi lòng ta hòa với đất tɾời
Đưa con [C7]xa tìm về nguồn cội
Nửa đời người mới thấu nghĩa non [C7]sông
Bây giờ và ngàn năm sau nữa
Vẫn lung linh chùa chấn quốc bên hồ
Tiếng chuông chiều vọng hồn đất nước
Vĩnh hằng một [Em]cõi đất đông đô
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP