Mong Ngày Trở Về

Quê nhà nghèo khó đành phải sống kiếp tha hương,
Thương gia đình mình ra đi dầm nắng phơi sương.
Thành thị xa hoa cuộc sống trăm bề vất vả,
Nghĩ về mẹ cha dặn lòng con sẽ vượt qua.

Ở nơi [Dm7]đất khách quê người ai ai cũng [Am7]đều xa lạ,
Vật chất lên giá lòng người thay đổi nhanh [A7]quá.
Ngày tháng dần tɾôi lòng con [C7]luôn luôn khắc khoải,
Mong [Am]mỏi từng ngày thành danh [A7]con [C7]sẽ tɾở lại.

Nào ai có thấu hiểu cho số kiếp làm thuê,
Mỗi khi đêm về nước mắt chảy dài lê thê.
Cuộc sống là thế đâu ai cũng [Am7]giống như ai,
Khép đôi mi lại sầu lo nghĩ đến ngày mai.

Nào ai có thấu nỗi đau kiếp sống xa nhà,
Nhớ cha mẹ già bên mâm cơm gia đình [Bm]thiết tha.
Giờ con [C7]nơi [Dm7]xa mong [Am]nhà ta bình [Bm]an yên ấm,
Để con [C7]an lòng thành công con [C7]sẽ tɾở về.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP