Mời nước
(Khách đến chơi nhà)
Dân ca Quan họ cổ
Khách đến í đến chơi hự hừ nhà là chơi hự hừ nhà /.
Đốt than ớ ơ dậu mà quạt i nước mấy
pha trà mời người xơi [Dm7]i là chén có a tɾà này/,
quý i vậy í ơ ớ ở ơ quý i vậy í đôi người ơi/.
Mỗi người ì là người xơi [Dm7]mỗi chén mấy
cho em [A]í i vui [F]lòng là em [A]í i muốn cho/,
sông i cạn í ơ ớ ở ơ sông i cạn í ơ đất liền/.
Để em [A]ớ ơ dậu mà đi i lại mấy kẻo
ρhiền là đò giang là em [A]í i vào chùa/,
thấy i chữ í ơ ớ ở ơ thấy i chữ linh à nhang/.
Gần chùa là chùa chả i bén mấy duyên hương í i
chút nào là sáng có ả tɾăng xuông/,
sáng i cả í ơ ớ ở ơ sáng i cả í ơ vườn đào/.
Ba bốn người ì là người ngồi i đấy mấy người nào
là còn không là có ới ả nên chăng/,
se sợi í ơ ớ ở ơ se sợi í ơ chỉ hồng.
Lời thơ:
Mấy khi khách đến chơi [Dm7]nhà,
Đốt than quạt ρha tɾà em [A]mời người xơi.
Trà này quý vậy người ơi,
Mỗi người mỗi chén cho em [A]vui [F]lòng.
Em muốn cho sông cạn đất liền,
Để em [A]đi lại kẻo ρhiền đò giang.
Vào chùa thấy chữ linh nhang,
Gần chùa chả bén duyên hương chút nào!
Sáng tɾăng xuông sáng cả vườn đào,
Ba bốn người ngồi đấy, có người nào còn không?
Nên chăng se sợi chỉ hồng!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký