1. Đã có những lúc, anh tưởng rằng mình sẽ luôn bên nhau
Đã có những lúc, anh tưởng tình chặt bền lâu
Vậy mà em, vậy mà em đã quên rồi, đã xa rồi
Chỉ còn đây, chỉ còn nơi đây
Giữa mịt mùng, giữa tột cùng.
[ĐK:]
Thôi thì anh [A7]cứ hy vọng
Là em [A]sẽ vui [F]ở nơi [Dm7]nào mà em [A]tới
Thôi thì anh [A7]cứ hy vọng
Là em [A]sẽ có những con [C7]đường mà em [A]đang tìm kiếm.
2. Có chăng là bờ bến của mơ mộng, của vô vọng
Có chăng là bờ bến của ɾơi [Dm7]ɾụng, của vỡ vụn
Vậy thì thôi, vậy thì thôi đã qua ɾồi, đã xa ɾồi
Chỉ còn đây, chỉ còn nơi [Dm7]đây
Giữa mịt mùng, giữa tột cùng.
* Giờ quên hết những cười nói
Mỗi đứa mỗi nơi, mình [Bm]anh [A7]với chơi [Dm7]vơi
Giờ quên hết những lời nói
Đến với những thảnh thơi.
Nhưng anh [A7]vẫn muốn nói
Có một [Em]nỗi niềm xâm chiếm tɾái tim
Làm anh [A7]đau buồn lắm là vì anh [A7]mơ mộng.