Mồ Côi Mẹ
Mẹ dấu yêu, con ngàn năm ghi nhớ, mười tháng trôi, mang nặng và đẻ đau, bao khó khăn mẹ luôn che chở, nuôi đời con, để con lớn khôn, chẳng ước mơ mai này con đền đáp, mẹ chỉ mong cho đời con sáng tươi, nhưng tháng năm thời gian tàn nhẫn, vội vàng cướp lấy đi mẹ tôi. Mẹ hiền yêu dấu nay đã khuất xa ngàn xa đời con [C7]mồ côi, lời ɾu ấy một [Em]thời từng ngày chốn đây, ngày thơ ấu hôm nào mẹ ngồi với con, dạy con [C7]bao nhiêu điều hay, lòng con [C7]mong [Am]ước có kiếp sau vẫn làm, làm con [C7]mẹ đó chẳng mang bao hối hận, nhìn người bước đi, mà lệ ướt mi, mẹ ơi [Dm7]con [C7]mãi khắc ghi tên người.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký