Miền Trung Ơi

Mưa, bão lũ về ngập xóm làng
Để tan hoang xác xơ những ngôi nhà
Em thơ bơ vơ tìm mẹ cha
Đâu đây ai khóc đợi tìm con.
Trong tiếng khóc mẹ già đứng nhìn
Là mênh mông nước dâng đến nóc nhà
Miền tɾung đau thương từng ngày qua
Đâu đây ai khóc lời nỉ non.
[ĐK:]
Còn đâu những ngày nào xum vầy
Nay đã cuốn theo dòng nước dữ
Làng quê không còn ngày yên bình
Ngày đêm thao thức giữa thương đau.
Bàn tay góp lại một [Em]mái nhà
Cho những giấc mơ ngày nắng mới
Miền tɾung ơi! Muôn tɾiệu tấm lòng
Cùng nhau dìu bước chân miền tɾung.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP