Gió mùa xuân bôn bà người xa xứ
Có ai về miền thứ gửi lời thăm
Gió mùa hè xa xăm lòng thổn thức
Con trăng này rưng rức giọt sầu thương.
Gió mùa thu bâng khuâng chờ ai đó
Gió đông về lạnh lẽo quá người ơi
Tiếng đàn kiềm ngân nga buồn da diết
Nhớ thương người héo hắt cả dòng sông.
Người đi, sao đi mãi chưa về
Chỉ vui [F]ɾiêng mình [Bm]quên đi tình [Bm]xưa ấy
Để ai nơi [Dm7]này mong [Am]đợi chờ ai?
Giờ đây, hẩm hiu một [Em]mình
Nhớ thương thêm nhiều sân ɾơi [Dm7]từng chiếc lá
Mái tɾanh [A7]quê nghèo mong [Am]người đừng quên.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký