Đã mấy Thu rồi con mất cha
Đời người ai rồi cũng đi qua
Nhưng mất cha rồi còn đâu nữa
Chốn cũ nhà xưa bỗng lệ nhòa
Nước mắt nghẹn ngào trong bóng đêm
Con khóc rưng rưng tràn nỗi niềm
Cha đi thật ɾồi cha yêu hỡi
Nhìn thấy cha nằm đau nhói tim
Con [C7]hối hận ɾồi đó cha ơi
Cha đã bỏ con [C7]giữa dòng đời
Bỏ con [C7]đi ɾồi không về nữa
Để con [C7]một [Em]mình [Bm]ρhải đơn côi
Trong [Am]chiếc quan tài cha ngủ say
Chưa kịp giã từ đã xuôi tay
Cha đi vĩnh biệt miền dương thế
Bỏ lại con [C7]thơ ở chốn này
Mưa buồn ảm đạm tiễn cha đi
Để ɾồi chẳng còn lại những gì
Chỉ còn ân tình [Bm]đẹp muôn thuở
Chỉ còn tấm lòng nguyện khắc ghi
Con [C7]lỗi thật nhiều xin lỗi cha
Giờ biết tìm đâu buổi chiều tà
Ánh mắt nụ cười còn in dấu
Vang mãi núi ɾừng bản tình [Bm]ca