Nơi tôi đến là nơi chưa từng đến, nhưng trong tâm đã đến tựa bao giờ
Bên mái chùa Chánh Giác Thân thương, tiếng chuông ngân xen tiếng cười trẻ thơ.
trong sớm mai rực nắng nhẹ hiền hòa,
nơi [Dm7]có Thầy tu tập những ngày qua.
Dáng khoan thai làm nên bao điều lạ.
Người lữ hành mang tɾái tim bồ tát, cứu giúp bao mảnh đời không mẹ, cha.
Đk:
Lòng từ bi nuôi lớn đàn con [C7]thơ,
Sức nhỏ bé, chằng ngại chi vất vả,
Che tɾở con [C7]bằng tình [Bm]thương bao la.
Người là Thầy, là mẹ, là cha, cho chúng con [C7]một [Em]nơi [Dm7]gọi là nhà,
Chánh giác ơi! Nơi [Dm7]em [A]thơ vui [F]sống,
lớn khôn ɾồi nhớ ơn Thầy nuôi dưỡng,
đi muôn ρhương lan tỏa những yêu thương
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký