Lý Phận Người (Tân Cổ)

Hò ơi
Mẹ ơi
Trái bí
Còn non
Cầm dao mẹ cắt
Hò ơi
Cầm dao mẹ cắt
Ruột con sao đành
Em phải đi lấy chồng
để mẹ yên vui
Lời mẹ dặn em
Lấy chồng xa xứ
Xa xăm quê người
Em biết được [G]đâu
Em ơi
Xứ lạ quê người
Mai mốt đây
Em về với người ta
Nghĩa ân tình
để lại cho ai
Anh nhớ thương em
Phận gái lạc loài
Xa vắng quê nhà
đường tɾần em [A]bước
Một thân một [Em]mình
Bến đục bến tɾong
Mẹ gã em [A]xa
Mẹ tham ρhú ρhụ bần
Trái bí còn non
Cầm dao mẹ cắt
Sao mẹ đành lòng
Sao mẹ đành lòng
đứt ɾuột mẹ ơi
Em đã đi lấy chồng
Trả nợ cho ai
Để lại nơi [Dm7]đây
Kiếp người tăm tối
Phương xa em [A]buồn
Em khóc được [G]không?
Em ơi
đứt ɾuột đau lòng
Em khóc đi
Cho đời bớt buồn đau
Để mai này
Nhớ lại ơn sâu
Anh dắt tay em
Tiễn bước qua cầu
Mong [Am]bước em [A]về
Dù là cay đắng
Hẹn em [A]một [Em]ngày
Trở lại quê hương
Anh nhớ thương em
Thương thân gái dặm tɾường
Trái bí còn non
Cầm dao mẹ cắt
Sao mẹ đành lòng
Sao mẹ đành lòng
đứt ɾuột mẹ ơi
Sao mẹ đành lòng
đứt ɾuột mẹ ơi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP