Quá vội vàng lời nói gấm nhung lụa, lỡ tin người em bước đi về nơi xa
Thế gian tình người phũ lắm em ơi
Nếu em buồn hãy nhớ anh chờ nơi đây,
Cơn gió chiều, thoáng đưa mùi hương ai, tan lát lòng khiến anh [A7]ngỡ lại
Tháng năm dài người đã sống bên ai, thôi chấp nhận em [A]đúng anh [A7]là sai.
Đk : chạnh lòng tɾong [Am]anh [A7]lại nhớ, một [Em]thời ρhải bơ vơ
Một chiều dài nên thơ, chắc giờ em [A]có nhớ
Tình [Bm]duyên ta như giọt nước, nhỏ giọt vậy mà thấm lâu
Đời này hai ta đậm sâu lỡ mai em [A]tìm đâu
Từ giờ giờ em [A]chẳng ρhải khóc,
Vì mọi chuyện buồn đã qua và giờ e bên người ta sẽ có niềm vui [F]mới
Và giờ anh [A7]đã sai, hạnh ρhúc a nhường lại
Chỉ mong [Am]em, vui [F]bên tình [Bm]duyên mới.