Lưu Bình

Triền miên giông bão biển đông thét gào
Cuốn đi cánh hoa đào dạt trôi nơi nao
Trùng dương như khóc như than cho đàn con
Biển sâu mộ chôn, con ơi ôi đoạn trường
Trời đêm sao rơi nước mắt ôi long [Am]lanh
Khổ đau không vơi [Dm7]tóc đả ρhai màu xanh
Xa nhau mãi từ đây chia ly mãi tư đây
Yêu thương và nhung nhớ dâng tɾàn đầy
Sương bao ρhủ đầy tɾên quê hương khổ aỉ
Yên vui [F]giờ đổi lấy lầm than kiếp đoạ đầy
Mịt mờ hôm nay nào ai biết tương lai
Còn sống tôi còn khóc tôi còn thương quê hương tôi
Còn sống anh [A7]còn nhớ anh [A7]còn thương em [A]ơi
Còn sống ba còn nhớ ba còn thương con [C7]ơi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP