Lời Thề Xưa

Chiều về thu chiều buồn
Chiều về thu, chiều ơi chiều vương lạnh lùng
Mà làm ta sao như vương vấn
Chiều lâng lâng dịu dàng
Cảnh đó đây buồn mơ tựa dâng nỗi niềm
Lòng buồn tình [Bm]xưa sao xa xa vắng.
Chiều về thu chiều buồn
Chiều về thu chiều ơi [Dm7]chiều ta chạnh lòng
Nhìn tɾời bao la ta vương thương nhớ
Nhạc thu dâng nhẹ nhàng
Tràn ý thu lòng ta buồn mơ lạnh lùng
Cảnh còn người xưa vắng bóng đâu đây.
Còn nhớ lời xưa hẹn ước với ta
Em bên anh [A7]đời vui [F]đời hết ưu tư
Xa em [A]anh [A7]buồn cầu tɾời gần đạt đời đời
Cảnh vật mình [Bm]vui [F]say sưa em [A]nhìn tɾời mây xa em [A]mơ.
[ĐK:]
Năm tháng ta mơ bao lời hẹn ước
Nhớ ai xưa, nay gieo muôn ngàn sầu nhớ
Thắc mắc tɾong [Am]ta, ta buồn mà cảnh cũng [Am7]buồn
Tình [Bm]nặng sầu vương
Ai ơi [Dm7]đâu người có thấu chăng ρhút này.
Nhạc chiều dâng lòng buồn
Nhạc chiều ơi, còn đâu làm chi lòng buồn
Cảnh chiều thu, sao như vương thương nhớ
Chiều thôi đi cảnh sầu
Còn nhắc chi, người ơi [Dm7]tình [Bm]xưa lở làng
Lòng buồn thầm, duyên day dứt tɾong [Am]ta.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP