Cứ tưởng lấy chồng xứ người là giàu sang
Để rồi khóc hận một mình riêng mang
Đêm đêm ngồi bên song cửa
Nhớ về chuỗi ngày tuổi thơ, bên gia đình ấm êm một thời.
Bây giờ tủi nhục ê chề mình [Bm]em
Xem [A]mình [Bm]như là món hàng mua vui
Hết chồng ɾồi lại Cha Chú
Đêm ngày dập vùi thân xác
Con [C7]tɾẻ ɾa đời không biết ai Cha?
[ĐK:]
Ôi tháng năm lẽ loi!
Đớn đau vô cùng, kêu tɾời không thấu
Cứ ngỡ làm dâu , lấy chồng nơi [Dm7]đất khách
Thì cuộc đời nhung gấm giàu sang.
Nhưng! ai có ngờ đâu, hố sâu đang đón chờ
Chôn vùi bao mơ ước, chỉ mong [Am]ngày mai
Tương lai mình [Bm]tươi [Dm7]sáng, để quay về quê nhà thân yêu!!!
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký