Lạnh (疼)

Đêm
Làn sương phủ dày
Mình tôi nơi đây
Lạnh lẽo bao vây

Sao
Người đâu cũng vậy
Nhìn quanh chỉ thấy
Lạnh lùng lan lây

Đời đâu là mấy
Lướt nhanh như mây
Tình đâu chẳng thấy
Ai thấu nỗi đau này

Ngày ơi [Dm7]sao tɾôi quá nhanh
Bỏ mặc tôi chơi [Dm7]vơi
Đến khi nào thảnh thơi

Đêm ơi [Dm7]sao đến quá vội
Đừng để tôi mãi ɾơi
Rơi [Dm7]vào miền đơn côi

Mắt
Người nhìn xuyên tôi
Nhìn vào bóng tối
Lạc nhau mất ɾồi

Môi
Người khẽ nhếch lên
Nụ cười nhạt thếch
Trách tôi ngờ nghệch

Đời đâu là mấy
Lướt nhanh [A7]như mây
Tình [Bm]đâu chẳng thấy
Ai thấu nỗi đau này

Ngày ơi [Dm7]sao tɾôi quá nhanh
Bỏ mặc tôi chơi [Dm7]vơi
Đến khi nào thảnh thơi

Đêm ơi [Dm7]sao đến quá vội
Đừng để tôi mãi ɾơi
Rơi [Dm7]vào miền đơn côi

誰にも見えない
ちっぽけな私
誰にも分からない
この傷んだ心

時間の流れ
止めて欲しい
静けさを
戻して

夜来ないで
また孤独に
包まれて

Đêm ơi [Dm7]sao đến quá vội
Đừng để tôi mãi ɾơi
Rơi [Dm7]vào miền đơn côi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP