Lạc Trong Thương Nhớ

Vì sao anh vẫn thật buồn
Giữa đám đông có bao nhiêu người
Dường như anh chỉ thấy mình thoảng khuất qua
Thấy chơi vơi giữa ngày đang tới
Anh cố thôi nghĩ đến em
Nhưng với em [A]dường như không thể
Một mai sống không còn có em [A]bên cạnh
Là điều mà anh [A7]sợ lắm.

[ĐK:]
Sợ mai thức giấc chỉ thấy căn ρhòng vắng lặng
Vẫn nghe mùi hương tóc ai còn lại
Vẫn nghe tiếng nói thì thầm vẫn nghe những lời êm ái
Rồi anh [A7]cố giữ cố vẽ khuôn mặt của người
Cố nhớ hình [Bm]dung thấy em [A]đang cười
Mình [Bm]xa nhau lúc tình [Bm]còn ấm êm nên anh [A7]đâu thể quên.

Và em [A]ơi [Dm7]biết không anh [A7]mong [Am]một [Em]ngày
Mình [Bm]lại thấy nhau để em [A]biết ɾằng
Rằng anh [A7]chờ em [A]ɾằng anh [A7]nhớ em.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP