Hà Nội em cứ lạc vì đường nào cũng lạ
Lạ phố, lạ ngõ vo vòng vo vòng Hà Nội nhà trọ đêm
Hà Nội em cứ về quán bún ngang vỉa hè
Giọng chị bán bún trong veo như lòng sấu vàng gọi mùa thu.
[ĐK:]
Thương những chiếc ly sành vơ nhau
Bên kia sông Hồng giọt xe thồ lê bước
Chiếc ấm tích tɾeo ngược [G]lắc lư
Con [C7]dốc lên đê cái nghiêng cái vỗ ồ ồ.
Đêm đá bóng quán cà ρhê Thuyên
Ông chủ béo ịch ngồi xem [A]bỏ quên khách
Vợ liếc mắt ông cười dúng do
Luống cuống chân tay Hà Nội náo nức vỉa hè.