Em là nắng chạy qua mưa
Em là hương, hương cuối mùa
Chim vừa hót lại bay đi
Như gặp em, anh mất hồn.

Và tiếng em cười đùa mong manh
Nhìn nghiêng đôi mắt như bông hoa quỳnh
Chắc anh [A7]nặng lòng cơn mơ
Sợ quên đi hết.

Em là tiếng nhạc tɾong [Am]đêm
Mang tình yêu qua mái đầu
Anh nhìn ngắm bờ vai kia
Trong [Am]lòng anh [A7]ngây ngất nhiều.

Kìa mấy câu chuyện buồn hôm qua
Anh như quên hết, theo em [A]vui [F]đùa
Và chắc em [A]lạ lùng
Đi theo mùa đông ngây ngất.

Em yêu hàng cây, yêu thêm lối đi
Ngày về cùng anh [A7]dưới con [C7]đường dài
Em yêu tự do, yêu ánh mắt anh
Nồng nàn nhìn em [A]suốt bao đêm hẹn.

Và tiếng em [A]cười đùa bóng anh
Nhìn nghiêng đôi mắt như bông hoa quỳnh
Chắc anh [A7]lặng lòng cơn mơ
Sợ quên đi hết.
Là
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP