Ký Ức Mùa Thu

Anh đánh rơi mùa Thu
Con nai vàng ngơ ngác
Chiếc lá vàng ai nhặt
Ray rứt cả chiều hoang
Anh đánh rơi tình ta
Trong mơ hồ giấc mộng
Giang đôi tay nồng ấm
Đi về phía mặt trời

ĐK:
Mùa thu đã đi qua
Để lại tɾong [Am]anh [A7]bao nỗi nhớ
Ký ức xưa còn đọng lại
Một thời anh [A7]và em [A]
Khi Thu về tɾên ρhố vắng
Gió heo may làm anh [A7]chợt buồn
Thu còn đây mà em [A]không ở lại
Để mình [Bm]anh [A7]với chiều thu muộn màng
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP