Khung Trời Tưởng Nhớ

Gió mây trôi hững hờ mờ giăng kín khung trời nhớ
Sương rơi hắt hiu phố chiều
Ôi nỗi buồn nặng trĩu cô liêu.
Phố xưa nay xa mờ
Còn đâu ánh trăng ngày thơ
Nơi đây đắng cay não nề
Trong [Am]những chiều mưa gió lê thê.
Đường khuya quá xa xôi
Ôi những chiều thương nhớ tɾong [Am]tôi
Đời đã cách chia ρhôi
Dõi mắt về ɾượu cay đắng môi.
Gió ơi [Dm7]đưa ta về về nơi [Dm7]chứa chan tình [Bm]quê
Đêm nghe gió mưa thở than
Như những dòng lệ xuống cung đàn.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP