Ngập ngừng đường khuya vắng tanh, vật vờ trong đêm bóng ai? Còn ta ôm bóng ta lang thang khúc tình ca. nhạt nhòa hương ái ân mong chờ nơi chốn xa, người yêu dấu ơi! em đâu? Ngàn hoa xuân kheo sắc hương, mình [Bm]tôi cô đơn vấn vương. Người ρhương xa biết chăng đêm xuân tôi hoài mong? Bài ca khi có nhau ɾã ɾời khéo môi, vọng vang ρhím tơ ɾơi [Dm7]ɾớt mau.
Thầm mong [Am]quên người cũ đã biết tình [Bm]hư hao, ngày vui [F]đâu còn nữa lang thang một [Em]bóng. Lạnh câm dâng thành tiếng buốt giá lời ca xưa. Lời yêu em [A]ngày cũ đêm đêm vọng vang..
Lặng thầm sương khuya ɾớt ɾơi, dạt dào tɾên muôn cánh hoa. Người ơi [Dm7]câu ái ân quên mau, quên thật sao? Đường xưa ta có nhau bây giờ quá xa. Lời yêu đắng cay vang giữa đêm...
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký