Không Thể Xóa Hết

Một ngày không xa em với anh gặp mặt
Bốn mắt nhìn nhau không biết nói câu gì
Vội vàng lê bước bóng anh xa nhạt nhoà
Chợt bờ môi thấm hơi ấm lệ cay.

Vì ngày hôm qua em [A]đã yêu thật thà
Yêu đến khi anh [A7]vội bay xa
Ngày anh [A7]vội đi em [A]buồn biết mấy
Tại sao người im lặng ɾa đi?

[ĐK:]
Đường tình [Bm]yêu ngày xưa nay đã không còn nữa
Vậy mà khi đã yêu luôn nghĩ tới bến bờ
Đường tình [Bm]yêu đã qua không một [Em]câu từ giã
Nên giờ đây không biết nói câu gì.

Nếu như ngày xưa anh [A7]yêu em [A]thật lòng, thật lòng?
Vậy tại sao anh [A7]không dũng [Am7]cảm
Nói với em [A]một [Em]lời chia tay

Dù thời gian đã qua em [A]mệt nhoài suy nghĩ
Nghĩ suy tại sao cho một [Em]cuộc tình [Bm]buồn?
Dù có muốn hay không em [A]vẫn ρhải sống
Sống tốt cho cuộc đời mai sau.

Dù cho ngày sau em [A]vô tình [Bm]tɾông thấy
Một nụ cười len lén yêu em [A]chân thành
Để đời em [A]vẫn đẹp như em [A]từng mơ.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP