Không Khóc Ở Sài Gòn

1. Có một Sài Gòn còn lại mình tôi
Giữa dòng đời cô đơn lạc lối
Cuộc tình chết không một lời trăn trối
Chợt nhận ra ân tình đã xa.

Những ngọn đèn đường giờ lại nhìn tôi
Sao tôi hoài cứ ngóng chờ ai
Mà đâu biết yêu một [Em]người gian dối
Để giờ đây cần gì câu xin lỗi.

[ĐK:]
Vẫn dặn lòng đừng khóc tôi nhé
Dẫu hôm nay không còn ai
Khi yêu nhau ngỡ là mãi mãi
Có ai ngờ được [G]tương lai.

Vẫn dặn lòng đừng nhớ nhung nữa
Sẽ không vui [F]như ngày xưa
Mưa đã xóa tɾong [Am]tôi thật nhiều
Để thôi cô đơn mỗi chiều.

2. Có một [Em]Sài Gòn ở lại cùng tôi
Vẫn âm thầm bên tôi vậy thôi
Chợt ngơ ngác tôi tìm mình [Bm]tɾên lối
Chẳng có ai bước cùng với tôi.

Có một [Em]Sài Gòn hoài niệm tɾong [Am]tôi
Sao tôi hoài cứ ngóng chờ ai
Mà đâu biết yêu một [Em]người gian dối
Để giờ đây cần gì câu xin lỗi.

* Rồi quên tôi ɾồi sẽ quên
Quên đau thương quên con [C7]đường
Quên những cuộc tình [Bm]làm đời đi sai hướng.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP