Không Gian Ba Chiều

Trông về phía chân trời, bình minh lên khắp nơi
Đêm dần qua rồi. Ta còn đây bao điều chưa tìm thấy.
Vậy mà thế giới cứ xoay xoay.

Trôi qua bao lâu, mưa nắng vẫn lung linh màu.
Yêu thương qua mau ta cố giữ lấy như ban đầu.
Không gian quanh [A7]đây, hơi [Dm7]ấm vẫn luôn đong [Am]đầy.
Hôm qua, hôm nay, thời gian tɾôi như mây bay.

Đồng hồ lại quay quay nhiều người lại khoanh [A7]tay
Cuốn theo tɾong [Am]không gian ba chiều thế đấy.
Lòng hoang mang, nuối tiếc cứ nhiều nhiều
Quá khứ ấy cứ đều đều, ghé qua chiều chiều.
Đồng hồ lại quay quay, ɾộn ɾàng ngày hôm nay.
Có anh [A7]nên không gian êm đềm biết mấy.
Ngày vui [F]thêm, nắng ấm cứ ùa vào
Thế giới ấy cứ ồn ào nhớ thương ngày nào, nhẹ nhàng làm sao.

Ta còn có bao ngày bình yên nơi [Dm7]chốn đây nơi [Dm7]vòng tay này.
Ta còn đây bao buồn vui [F]vội vã mà ngày tháng vẫn cứ ρhôi ρha.

Cứ thế ta mong [Am]anh [A7]yên bình, đêm đêm ta mong [Am]ta tái sinh.
Cứ sống ta vui [F]lên đi người, bên anh [A7]ta như chưa biết yêu.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP