Một người đành nỡ bước ra đi.
Ta đã xem là tri kỷ.
Lòng gượng cười sao nghe nhói tim đau?
Một thời anh em ta có nhau.
Đường thật dài mỗi bước thân trai.
Ai mãi vai kề sát vai?
Cùng tɾải qua sinh tử, ngỡ chẳng xa ɾời.
Giờ sao mỗi đứa một [Em]nơi?
Trọn tin suốt kiếp ta đã thề là anh [A7]em.
Chẳng sinh cùng nhau thề nguyện sống chết có nhau.
Nỡ lãng quên sao người anh [A7]em [A]giờ còn đây một [Em]mình [Bm]tôi
Đổi chí hướng nhân nghĩa xa mù khơi.
Làm sao níu kéo khi biết người đã nhắm mắt?
Khóc huynh đệ tôi và anh [A7]đành ρhải mất nhau.
Những tháng năm ta cùng nhau.
Lòng nguyện ghi sâu vào tim.
Dĩ vãng mãi xóa lấp nơi [Dm7]mộ sâu.
Kể từ đây tôi với anh [A7]không ai nợ ai.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký