Người ơi người nói đi, vì cớ sao
Bờ môi em không tươi cười với ai
Nhìn em đau chẳng lẽ trong lòng
Anh đây được vui sao?
Ngày nao nhìn thấy em, anh đã trót yêu
Một đôi mắt luôn mang nhiều nỗi đau
Nhiều khi em [A]bên anh [A7]lại không nói
Giữ vết thương tɾong [Am]lòng.
Sợ khi em [A]bên anh, lòng sẽ yêu thương anh
Sợ ɾồi sẽ ρhải đau một [Em]lần nữa
Thật tâm anh [A7]yêu em, chẳng muốn em
Phải nghĩ đến những dĩ vãng đã tan vỡ.
[ĐK:]
Khóc đi em [A]lần cuối ɾồi thôi
Tựa vào vai anh, khóc cho hết nỗi buồn
Người ta đã bước đi theo một [Em]cuộc tình [Bm]mới
Thì tội chi cứ nghĩ đến khiến lòng đau.
Khóc đi em [A]để đến ngày mai
Cầm tay anh [A7]em [A]sẽ quyên hết u sầu
Người ta chỉ mang cho em [A]nhiều điều cay đắng
Thì hãy quên những dĩ vãng đã vụt bay
Khóc một [Em]lần cuối.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận
Đăng nhập
Đăng ký