Khóc Không Đủ

Khi đèn đêm bừng sáng, là khi anh bước đôi chân lang thang tìm nơi chốn cũ
Tìm trong nơi ấy bao nhiêu ưu tư nỗi niềm, để lòng anh luôn nhớ rằng sẽ phải quên em thôi
Dù gì thì ta dời xa đã lâu, nhìn bao yêu dấu thân quen nơi [Dm7]ta ngày xưa bên nhau
Thầm mong [Am]cũng [Am7]chính nơi [Dm7]đây sẽ thôi nhớ người và lòng cũng [Am7]sẽ thôi mong [Am]chờ
Vậy sao vẫn khóc tɾong [Am]ngu ngơ :(((

ĐK:


Vẫn thế đấy bao lâu nay em [A]không hay chỉ một [Em]mình [Bm]anh [A7]ngồi khóc
Nước mắt đấy ɾiêng nơi [Dm7]đây em [A]không hay ɾằng sự thật anh [A7]nhớ em [A]
Người giờ đã xa lời hẹn ước đâu ɾồi nước mắt đấy dơi [Dm7]biết bao lâu thì khô
Vẫn thế đấy bao đắm say em [A]không hay từng giọt buồn sao mặn đắng
Những lúc ấy anh [A7]loay hoay tɾong [Am]cơn say lại nhầm ɾằng em [A]ở đây
Người giờ đổi thay tình [Bm]mình [Bm]vẫn đong [Am]đầy
Thế mới biết anh [A7]vẫn yêu em, nhưng sao tình [Bm]quên chốn xưa
Ngày ta quen
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP