Khoảng Lặng

Đêm nay tôi ngồi lặng yên
Nghe chừng sương rớt ngoài hiên
Nghe mây than thở triền miên
Bóng tà trăng xế ngả nghiêng
*
Tôi đi lối về xưa ấy
Nghe từng chiếc lá rụng đầy
Bao năm như chừng không thấy
Phúc đời nay đã bèo mây
*
Tôi đã qua bao năm ước vọng
Sao tɾắng tay đời không sắc hồng
Tôi đi về một [Em]mình [Bm]màu không
Đời cô lữ tɾong [Am]kiếp ρhiêu bồng
Tôi đi bao tháng ngày
Con [C7]tim đã hao gầy
Ngồi lại mà đếm thay
Hoài vọng sao quá tay?
*
Đêm hoang ân tình [Bm]đã nuôi
Mai kia hối hả ngược [G]xuôi
Cho quên nỗi buồn niềm vui
Chỉ còn khoảng lặng chẳng nguôi
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP