Khoảng Khắc Đáng Giá Nhất

Cùng nhau bước qua thanh xuân chúng ta
Cùng nhìn trời xanh vươn tay nắm
Ngắm ánh sao rơi đón bình minh

Cùng ngân khúc ca một thời ta đã
Rồi chợt nhận ra khi xưa ấy
Có lý do ôm xiết vai gầy
(Cố chấp yêu em [A]đến như vậy.)

[ĐK 1:]
Bao nhiêu người tɾong [Am]đời thoáng vội qua
Giống như xuân thoáng đến hạ đi
Nhưng nhân duyên này mang chúng ta
Có nhau đúng khoảnh khắc này.

Trong [Am]nhân gian nào biết được [G]ai
Sẽ đi chung quãng đường bao dài
Mai có xa vòng tay
Mười năm ấy ghi câu đợi chờ.

[ĐK2:]
May thay là tɾong [Am]đời đã gặp nhau
Khắc cho anh [A7]luyến nhớ ngày sau
Mưa lướt qua thời niên thiếu xa
Thế nhưng kỷ niệm chẳng nhòa.

May thay tɾong [Am]đời đã gặp nhau
Chính nơi [Dm7]đây chính khoảnh khắc này
Cho dẫu quay thời gian
Thì năm ấy vẫn mong [Am]gặp em.
Đăng nhập hoặc đăng ký để bình luận

ĐỌC TIẾP